Tìm hiểu về sự phân hoá tự nhiên Việt Nam
Thiên nhiên nước ta có sự phân hóa theo độ cao, bao gồm 3 đai cao: đai nhiệt đới gió mùa, đai cận nhiệt đới gió mùa trên núi và đai ôn đới gió mùa trên núi.
* Có nhiều yếu tố ảnh hưởng đến sự phân bố sinh học theo độ cao, bao gồm:
- Nhiệt độ: Càng lên cao, nhiệt độ càng giảm. Điều này ảnh hưởng đến khả năng sống sót và sinh sản của các loài sinh vật.
- Áp suất không khí: Càng lên cao, áp suất không khí càng giảm. Điều này có thể ảnh hưởng đến hệ hô hấp của các loài sinh vật.
- Lượng mưa: Lượng mưa thường tăng theo độ cao, điều này ảnh hưởng đến độ ẩm và khả năng sinh trưởng của các loài thực vật.
- Nắng gió: Càng lên cao, cường độ bức xạ mặt trời càng cao, gió càng mạnh. Điều này có thể ảnh hưởng đến khả năng sống sót của các loài sinh vật.
- Đất đai: Loại đất và độ phì nhiêu của đất cũng ảnh hưởng đến sự phân bố của các loài sinh vật.
* Biểu hiện:
- Đai nhiệt đới gió mùa: Rừng nhiệt đới gió mùa, rừng thường xanh, rừng nhiệt đới ẩm là rộng, rừng ngập mặn, rừng tràm, xavan, cây bụi gai,...
- Đai cận nhiệt đới gió mùa trên núi:
+ Dưới 1.700 m là rừng cận nhiệt đới lá rộng, lá kim, động vật tiêu biểu là các loài thú có lông.
+ Trên 1.700 m rừng phát triển kém, có các loài chim di cư
- Đai ôn đới gió mùa trên núi:
+ Thực vật ôn đới chiếm ưu thế.
+ Hai loài đặc biệt chỉ xuất hiện từ 2600 m trở lên là thiết sam, lãnh sam.
+ Ở độ cao từ 2 800 m trở lên, họ tre trúc lùn chiếm ưu thế.