Những biến đổi của hình tượng "em" ở bốn khổ thơ đầu được so sánh với những khoảng thời gian trong một ngày và thiên nhiên

Câu hỏi: Những biến đổi của hình tượng "em" ở bốn khổ thơ đầu được so sánh với những khoảng thời gian trong một ngày và thiên nhiên. Phân tích ý nghĩa của cách biểu đạt này.

Trả lời:

Hình tượng "em" là một yếu tố quan trọng và liên tục xuất hiện trong toàn bài thơ, đặc biệt nổi bật trong bốn khổ thơ đầu. Sự biến đổi của hình tượng "em" trong bốn khổ thơ đầu được tác giả so sánh với những khoảnh khắc trong một ngày và sự biến đổi của thiên nhiên như sau:

"Em đi như chiều đi,

Gọi chim vườn bay hết."

Sự vận động không phải là của riêng em mà còn làm thay đổi cả cảnh vật xung quanh. Hình ảnh "Em như chiều đi, Gọi chim vườn bay hết" mô tả sự kết thúc của một ngày. Em đi mang theo những ánh sáng le lói cuối cùng của ngày đi mất. 

"Em về, tựa mai về,

Rừng non xanh lộc biếc."

Ngược lại với lúc "em đi," khi "em về" tựa như ngày mới, ánh sáng bắt đầu quay trở lại. Lúc này, sự sống lại nảy nở, rừng non trổ lộc với màu xanh biếc, tượng trưng cho sự hồi sinh và tươi mới.

“Em ở, trời chưa ở,

Nắng sáng màu xanh che”

Dưới con mắt của người đang yêu, khi “em về” và khi“em ở”, có lẽ là khoảnh khắc đẹp nhất và hạnh phúc nhất. "Em" tỏa sáng như một ánh nắng chói lọi, chiếu sáng cảnh vật và tâm hồn anh.

“Tình em như sao khuya

Rải hạt vàng chi chít”

Tình yêu của "em" được so sánh với sao khuya, những ngôi sao tuy chỉ nhỏ bé trên bầu trời, nhưng lại sáng mãi và vô tận, không bao giờ có thể đếm hết được. Tình yêu ấy nhiều đến mức chi chít, là những ngôi sao vàng sáng không bao giờ lụi tàn, tượng trưng cho sự bền vững và tràn đầy.

---------------------------------

>>> Xem đầy đủ bài soạn: Tình ca ban mai - Ngữ văn 11 Cánh Diều