1. Nho Giáo
- Nho giáo chủ trương: dùng đạo đức để cai trị và tôn ti trật tự xã hội
- Sự phát triển:
+ Từ thời Hán, Nho giáo trở thành hệ tư tưởng và đạo đức của giai cấp phong kiến.
+ Từ thời Đường, việc tổ chức khoa thi tuyển chọn quan lại đều lấy nội dung trong các sách đạo Nho => vị trí Nho giáo ngày càng vững chắc trong xã hội Trung Quốc.
2. Văn học, sử học
- Văn học:
+ Đạt được nhiều thành tựu trên các thể loại: thơ, từ, phú, kịch,…
+ Thơ Đường được coi là đỉnh cao của thơ ca Trung Quốc có giá trị về nghệ thuật và hiện thực: Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị,..
+ Tiểu thuyết chương hồi ra đời từ thời Nguyên và đạt đến đỉnh cao dưới thời Minh - Thanh, tiêu biểu là các tác phẩm: Thủy Hử (Thi Nại Am), Tam Quốc Diễn Nghĩa (La Quán Trung), Tây Du Ký (Ngô Thừa Ân), Hồng Lâu Mộng (Tào Tuyết Cầm).
- Sử học:
+ Sớm thành lập cơ quan chép sử của nhà nước.
+ Biên soạn nhiều bộ sử lớn, như: Hán thư, Đường thư, Tống sử, Minh sử,…
+ Thời Minh - Thanh có những bộ bách khoa như: Vĩnh lạc đại điển và Tứ khố toàn thư.
3. Kiến trúc, điêu khắc và hội họa
- Kiến trúc: phát triển ở cả 3 loại hình:
+ Kiến trúc cung điện, ví dụ: Tử Cấm Thành; Cố cung…
+ Kiến trúc lăng tẩm, ví dụ: Thập Tam Lăng…
+ Kiến trúc tôn giáo, ví dụ: chùa Thiên Ninh, chùa Thiếu Lâm
- Điêu khắc: Phong phú về đề tài và chất liệu, tiêu biểu nhất là: tượng Phật nghìn mắt nghìn tay, tượng Phật trên núi Lạc Sơn….
- Hội họa: nổi tiếng là tranh thủy mặc (vẽ bằng mực tàu)